|
| Bộ trưởng Bộ Tài chính Nguyễn Văn Thắng phát biểu tại phiên họp |
Theo đại biểu Nguyễn Trường Giang (Lâm Đồng), Luật hiện hành quy định căn cứ định giá bao gồm “yếu tố hình thành giá” và “quan hệ cung cầu của hàng hóa, dịch vụ, nhu cầu của thị trường và sức mua của đồng tiền”. Đại biểu cho rằng, những căn cứ này mới chỉ "định tính" nhiều hơn và chưa mang tính "định lượng” dẫn đến khó khăn và thiếu tính khả thi trong quá trình triển khai thực tiễn, khiến nhiều giá dịch vụ, đặc biệt là dịch vụ công thiết yếu, không được điều chỉnh kịp thời, không đảm bảo nguyên tắc của thị trường.
Đại biểu Nguyễn Trường Giang dẫn chứng việc điều chỉnh giá dịch vụ công thiết yếu thường có "độ trễ" lớn, không theo kịp biến động của thị trường. Ví dụ, mức tăng giá dịch vụ đăng kiểm kỹ thuật xe cơ giới từ năm 2016 - 2022 chỉ khoảng 3 - 10%, trong khi chỉ số giá tiêu dùng (CPI) cùng kỳ tăng khoảng 22%. Điều này đặt ra câu hỏi khi nào "điều chỉnh” và mức độ "điều chỉnh" ra sao khi chỉ dựa vào các yếu tố định tính như "sức mua của đồng tiền" (phụ thuộc vào CPI và lạm phát). Do vậy, đại biểu đề nghị sửa đổi khoản 2, Điều 22 để cụ thể hóa căn cứ định giá, làm cơ sở cho các cơ quan quản lý ban hành định giá tối đa hoặc khung giá đối với các mặt hàng thuộc quy định trong Phụ lục 2 của Dự thảo Luật.
Cùng quan điểm, đại biểu Thạch Phước Bình (Vĩnh Long) đề nghị sửa đổi, bổ sung, hoàn thiện tiêu chí xác định hàng hóa, dịch vụ do Nhà nước định giá theo hướng bổ sung các tiêu chí định lượng rõ ràng. Chẳng hạn, tỷ trọng trong rổ chỉ số giá tiêu dùng (CPI) từ 2% trở lên; chỉ số tập trung thị trường (HHI) dưới 1.800 điểm; biến động giá trị đầu vào tăng quá 15% trong 3 tháng liên tiếp và có tác động trực tiếp đến an sinh xã hội hoặc đời sống nhân dân. Những tiêu chí định lượng này không chỉ tăng tính khách quan mà còn giúp cơ quan quản lý có cơ sở dự báo, phản ứng chính xác và kịp thời.
Ở khía cạnh khác, đại biểu Trần Khánh Thu (Hưng Yên) kiến nghị các nội dung liên quan đến dịch vụ khám chữa bệnh. Theo đó, tại điểm d, khoản 4, Điều 3 Luật Giá năm 2023, giá dịch vụ khám bệnh, chữa bệnh được thực hiện theo quy định pháp luật về khám bệnh, chữa bệnh. Tuy nhiên, tại khoản 4, Điều 21 Luật Giá hiện hành đang quy định danh mục hàng hóa, dịch vụ do Nhà nước định giá, hình thức định giá và thẩm quyền, trách nhiệm định giá được quy định tại Phụ lục số 02. Trường hợp chưa có quy định, các bộ, cơ quan ngang bộ, UBND cấp tỉnh có trách nhiệm ban hành theo thẩm quyền.
Với quy định như vậy, một dịch vụ khám, chữa bệnh có thể có hai lần mô tả đặc điểm kinh tế kỹ thuật khác nhau, hoặc cùng định mức kinh tế kỹ thuật phải trình hai lần phê duyệt, gây mất thời gian và khó khăn cho địa phương, nhất là khi các bộ, cơ quan ngang bộ chưa kịp ban hành định mức cho hơn 19.000 dịch vụ khám bệnh, chữa bệnh.
Trên cơ sở các ý kiến đóng góp của các đại biểu Quốc hội, Bộ trưởng Bộ Tài chính Nguyễn Văn Thắng tiếp thu và giải trình các nội dung tại Dự thảo Luật sửa đổi, bổ sung một số điều của Luật Giá.
Liên quan đến ý kiến đề nghị hoàn thiện Danh mục hàng hóa, dịch vụ bình ổn giá, Bộ trưởng Nguyễn Văn Thắng cho biết, trong quá trình xây dựng Luật Giá năm 2023, Ban soạn thảo đã phối hợp rất chặt chẽ với các cơ quan của Quốc hội, rà soát, đánh giá, điều chỉnh, đưa ra khỏi Danh mục các mặt hàng không còn phù hợp, cũng như bổ sung một số mặt hàng thiết yếu vào Danh mục bình ổn giá.
Về Danh mục hàng hóa, dịch vụ do Nhà nước định giá, các đại biểu Quốc hội quan tâm đến thẩm quyền và hình thức định giá, Bộ trưởng Nguyễn Văn Thắng cho biết, Luật Giá đã tăng cường, đẩy mạnh phân cấp, phân quyền việc định giá Nhà nước. Theo đó, các bộ, ngành chỉ định giá mặt hàng do Trung ương quản lý. Các mặt hàng còn lại sẽ được phân cấp cho UBND cấp tỉnh để thực hiện việc định giá, thực hiện chủ trương tiếp tục tăng cường phân cấp, phân quyền, đồng thời, tăng cường tính chủ động, linh hoạt, kịp thời cho các địa phương, đơn vị.