Hội thảo này do TDMU, Đại học Khoa học Xã hội & Nhân văn thuộc Đại học Quốc gia TP.HCM (USSH-VNU-HCM), Khu Công nghệ Phần mềm, Đại học Quốc gia TP.HCM (ITP-VNU-HCM) phối hợp với Đại học Hiroshima (Nhật Bản), Đại học Chulaloncon (Thái Lan), Đại học Quốc gia Thành Công (Đài Loan), Đại học Quốc gia Chi Nan (Đài Loan) tổ chức.
Hội thảo có sự tham dự của 200 đại biểu đến từ nhiều lĩnh vực và nhiều nhóm đối tượng khác nhau ở trong nước và nước ngoài, với mục tiêu chia sẻ, trao đổi kinh nghiệm về vấn đề nguồn nhân lực của các quốc gia trong khu vực châu Á và trên thế giới. Đồng thời, kết nối các học giả, doanh nghiệp và lãnh đạo địa phương hướng đến một nhận thức chung về vấn đề nguồn nhân lực trong bối cảnh công nghiệp 4.0, từ đó xây dựng những giải pháp hữu hiệu với sự tham gia đồng bộ của các bên liên quan.
Đặc biệt, xây dựng hệ sinh thái tri thức với sự phối hợp giữa các bên liên quan để từng bước hiện thực hóa tầm nhìn cho sự phát triển nguồn nhân lực của vùng TP.HCM.
Vùng TP.HCM nằm trong quy hoạch được Bộ Xây dựng trình Thủ tướng Chính phủ ngày 23/4/2008 với mục tiêu quy hoạch đến năm 2020 và tầm nhìn đến 2050. Phạm vi vùng TP.HCM có tổng diện tích 30.404 km², bán kính ảnh hưởng từ 150–200 km. Đến năm 2030, dân số vùng đô thị này dự kiến từ 24 - 25 triệu người, dân số đô thị khoảng 18 - 19 triệu người, tỷ lệ đô thị hóa khoảng 70 - 75%. Tầm nhìn đến năm 2050, vùng đô thị này sẽ có 28 - 30 triệu người, trong đó dân số đô thị khoảng 25 - 27 triệu người, với tỷ lệ đô thị hóa khoảng 90%.
Trong mục tiêu phát triển, vùng TP.HCM sẽ trở thành vùng kinh tế hiện đại, trung tâm kinh tế lớn của cả nước và khu vực Đông Nam Á, trung tâm thương mại – tài chính, trung tâm nghiên cứu khoa học – dịch vụ, trung tâm công nghiệp công nghệ cao và công nghiệp chuyên sâu với trình độ chuyên môn hóa cao, trung tâm văn hóa, giáo dục – đào tạo, khoa học công nghệ và y tế chất lượng cao trong khu vực Đông Nam Á.
Quá trình toàn cầu hóa đang diễn ra mạnh mẽ và cuộc cách mạng công nghiệp 4.0 đã bắt đầu có những tác động đến công nghệ và sản xuất của các doanh nghiệp, việc sử dụng hệ thống máy tự động, robot, dữ liệu lớn… góp phần gia tăng năng suất lao động và giảm thiểu chi phí sản xuất. Tuy nhiên, chất lượng nguồn nhân lực Việt Nam nói chung và nguồn nhân lực trong vùng TP.HCM nói riêng chưa bắt kịp với sự phát triển của khoa học, công nghệ.
Theo dự báo của Tổ chức Lao động Quốc tế (ILO), có khoảng 86% lao động trong ngành dệt may và giày dép có nguy cơ bị mất việc làm. Đặc biệt, lao động trong các ngành nghề truyền thống và lao động thủ công là lực lượng lao động có nguy cơ gánh chịu nhiều rủi ro nhất khi bị thay thế bởi những hệ thống máy móc tự động hóa.
Trong bối cảnh Việt Nam đang thực hiện quá trình chuyển đổi nền kinh tế, vấn đề xây dựng nguồn nhân lực chất lượng cao là chìa khóa để tạo động lực phát triển và đáp ứng những biến đổi mang tính toàn cầu kể trên.